Hột xoàn
Lãnh tụ công du. 1 đàn doanh nghiệp đi theo. Có người có cv thật. Phần lớn là du lịch ko mất vé.
Trong đoàn có chị u50. Tay chân lủng lẳng kim cương. Bé thì bằng hạt lạc, to thì bằng quả cherry.
Hột vứt đi cũng vài tỷ. Là chị nói thế.
Kệ chị. Trẻ thì cánh đàn ông còn nhìn mông ngó ngực. Già thì coi như không.
Khổ nỗi sáng nào mỗi khi đoàn sắp đi thì chị lại lao xuống lobby mếu máo:
- em tìm ko thấy cái nhẫn hột xoàn, tiền chẳng đáng bi nhiêu, chưa đến 5 tỷ, nhưng là kỉ niệm của anh chồng thứ 2.
Thời giờ cũa lãnh tụ quý hơn hột xoàn. Tôi bảo mấy bạn trẻ lên p tìm hộ chị.
Ko tìm được. Trên xe chị kể nguồn gốc cái hạt chết dẫm, hoá ra của a người yêu thứ 3 tặng, chứ ko phải anh chồng thứ 2. Chế tác tại Ga bông chứ ko phải Mông cổ. Đàn ông với vần ông làm chị rối trí. Đau cái điền.
Biết trí nhớ của chị cũng ko phải cao siêu gì. Tôi bảo tay trợ lý mua sẵn mớ nhẫn hột xoàn, loại 10 đô 1 cái.
Khi nào chị ấy la - em lại mất hột xoàn, tay trợ lý bảo chị cứ ngồi uống cafe, đưa chìa khoá phòng, em tìm cho. Nó chạy vào wc, đái một bãi rồi quay lại chìa cái nhẫn đã mua sẵn
- phải cái này không?
- đúng rôi, sao tài thế?
- nhà em trồng cây xoàn.
Thằng mất dạy.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét