Nhớ hồi đó có lần mình vì chán chán công việc đang làm nên muốn chuyển việc khác. Mười năm về trước chưa có internet rộng rãi, mua tờ báo tìm việc thì thấy có công ty tuyển nhân viên việc nhẹ lương cao. Tò mò, mình tìm đến địa chỉ trên đường Võ Văn Tần, là quán cafe, gặp một anh có hẹn trước tự xưng là trưởng phòng, quản lí nhân viên chuyên bán thuốc trị bách bệnh. Hồi đó mình có biết đa cấp là gì đâu, anh ta ngồi vẽ ra một sơ đồ, lôi máy tính ra tính, một năm làm việc chăm chỉ thì thu nhập khoảng 600 triệu, mà hồi đó 600 triệu là con số không tưởng. Thấy mình gật gù, anh ta gọi vài người tới giới thiệu thu nhập vài trăm triệu mỗi tháng, bản thân anh ta là 200tr một tháng mới ghê. Bỗng anh ta có điện thoại, móc ra cái điện thoài cùi bắp dã man, thầm nghĩ 200tr/ tháng sao xài điện thoại gì mà ghê vậy, nghĩ lại chắc tại người không thích đua đòi. Nghe điện thoại xong, anh ta đứng dậy bước ra, ôi cái đôi giầy của người 200tr/ tháng sao bung keo mà dán keo dán sắt nham nhở thế kia. Ờ thì thôi chắc tại người không chưng diện. Anh ta quay lại bàn, trong khi những người kia nói chuyện rôm rả thì anh ta nói nhỏ với mình là mượn điện thoại gọi cho bạn, vì điện thoại " hết pin", và không quên giải thích là còn tiền trong tài khoản nhiều lắm, mình tháo sim và đưa máy cho anh ta, mình nói mình cũng hết tiền thì anh ta nói thôi mất công tháo ra tháo vô. Xong anh ta kêu mình tính tiền nước rồi dẫn mình qua công ty đối diện đăng ký thành viên, thành viên mới thì phải mua gói sản phẩm gì mà trị giá cũng gần chục triệu, mình nói không mang theo tiền thì kêu mình để CMND lại để giữ chổ, mình nói không mang CMND thì kêu để lại thứ gì cũng được, nếu không bị mất việc tốt. Mình nói tui đi xin việc làm chứ đâu có thiếu nợ mấy người đâu mà làm gì ghê vậy, xong bỏ đi không hẹn ngày găp lại. Đấy, kỉ niệm ban sơ của mình và đa cấp là vậy đó, còn các bạn thì sao.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét